Sống trong đời sống cần có một tấm lòng!

Sống trong đời sống cần có một tấm lòng!

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

20 – 11 – 2011…

Vậy là ngày đợi chờ nhất tôn vinh những con người đã cống hiến công sức và cuộc đời mình cho sự nghiệp “trồng người” cũng đã đến. Mình có nhiều người quen làm nghề giáo viên, và thực sự thì trong gia đình cũng có tới mấy người. Ngày này, như 2 năm trở lại đây, cũng là ngày để tôn vinh mình nữa. Thật hạnh phúc khi đang trong thời kỳ đi học bạn vẫn nhận được quà tôn vinh những người làm nghề giáo dục!
Cuộc sống sinh viên vốn có nhiều điều tinh nghịch và lý thú. Vậy mà suốt hơn 2 năm qua, nó chẳng để lại cho mình tẹo ấn tượng nào cả. Bây giờ một mình, chẳng muốn rủ ai ở chung vì có cảm giác gì đó cứ ngăn lại. Hàng ngày chỉ những công việc “chán ngắt” như một vòng luẩn quẩn không thể nào thay đổi. Ăn – ngủ – đi học – đi dạy thêm – đánh bóng – ăn – uống cà phê – ngủ. Người ta cứ tưởng mình bận rộn lắm khi nhìn vào cái lịch ấy nhưng thực sự là họ chẳng thể hiều được nhiều khi mình thực hiện nó như một cái máy, và đôi khi còn để chốn chạy những điều buồn tẻ đang diễn ra.
Nhưng rồi cũng chẳng thể chốn tránh được mãi. Mà cuộc đời này cũng không phải là chỗ dành cho những người chỉ biết đến chốn chạy. Khi không thể làm được điều mình muốn, hãy cứ để cho nó vụt qua một cách tự nhiên như nó vốn có. Hãy để thể xác và tâm hồn đừng nghĩ ngơi chứ đừng tàn nhẫn với nó bạn nhé.
Năm nay mình đã 24 tuổi, cái tuổi mà người ta đã có nhiều thứ trong tay như tiền bạc, công việc, tình yêu,… Vậy mà dường như mình chưa có gì. Chỉ là sinh viên năm thứ 2 của một ngành mà không biết mai đây sẽ làm gì và sống như thế nào nữa. Không buồn sao được khi cứ mỗi ngày lễ này diễn ra, lại là ngày đánh dấu thêm một năm không làm được việc gì – một năm của một kẻ không biết cố gắng!
Nhưng cũng kệ, vì biết làm sao được. Chấp nhận và xuôi thuận vấn đề luôn là điều mình làm được. Khi lỗi lầm gây ra quá lớn thì bản thân phải cố gắng nhiều hơn để xóa nhòa những điều đó. Tình yêu có thể mất, công việc có thể chối bỏ, tiền bạc có thể lìa xa và hạnh phúc có thể sẽ chẳng tới nhưng rồi vẫn phải sống thôi.
Than vãn nhiều quá, tự nhiên thấy mình lạc để đi trông thấy. Mình vẫn luôn là mình, lan man mà chẳng bao giờ thể hiện được điều gì. Hôm nay là ngày vui, ngày lễ mà mình cũng có phần, việc gì mà không vui? Việc gì mà không thoải mái chứ?
Cho tôi gửi lời chúc sức khỏe tới những người thân, những người đã đang và tiếp tục dạy dỗ chúng tôi – thế hệ trẻ (mà thực sự là chẳng còn trẻ nữa) tương lai của đất nước. Chúc các thầy, các cô và tất cả những người làm giáo dục luôn luôn có được niềm vui trong công việc và cuộc sống! Happy Teacher’s day!

Không có nhận xét nào: