Anh không thể thiếu em
Như cỏ cây thiếu nắng
Buổi học nào em vắng
Anh chỉ muốn về nhà
Bởi năm tiết trôi qua
Anh như người mất ngủ.
Vở em anh gởi chữ
Tay em anh gởi vòng
Chẳng tặng em hoa hồng
Chỉ vài chùm hoa dại
Khi bạn bè thách hái
Nửa thật đùa trao em.
Chẳng bao giờ anh khen
Áo hôm nay em đẹp
Nhưng anh không than mệt
Suốt một ngày chở em
Đến rạp hát công viên
Sau những giờ tan học.
Ngày ra trường em khóc
Biết không còn gặp nhau
Kỷ niệm có còn đâu
Mọi chuyện thành dĩ vãng
Sợ rằng em quên lãng
Cả chuyện tình học sinh
Anh chỉ ước đôi mình
Mãi suốt đời đi học.
ST
Tuổi học trò cùng bao nhiêu kỷ niệm khó quên, thế rồi cũng đến lúc chia ly, rồi mất nhau vĩnh viễn. Ai trong thời gian đi học, quãng đời sinh viên chẳng sống với bao điều mơ mộng, rồi có ít nhất một người thầm thương trộm nhớ, một kẻ đã để lại những dấu ấn không bao giờ quên.
Nhưng, có sum họp thì cũng phải có chia ly, đó là quy luật của cuộc đời. Chỉ có điều nên có, phải có, và phải trân trọng những điều chúng ta nhận được trong thời gian này. Chuyện vui nhiều, chuyện buồn cũng không phải là ít, nhưng dù sao thì nó cũng là những dấu ấn đọng lại bền chặt nhất trong cuộc đời của chúng ta. Cho dù dòng đời có xô bồ, cuộc sống có đẩy người ta đi đến đâu thì nó được cất giữ một cách vĩnh cửu trong sâu thẳm tâm hồn mỗi người.
Tình yêu, hay tình bạn cũng đều đáng quý. Nó giúp cho chúng ta hiểu đời, hiểu người và hiểu chính bản thân chúng ta nữa. Vậy thì tại sao lại không sống hết mình, không yêu hết mình phải không các bạn ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét