“Tan vỡ” là một bài thơ tôi mới thuộc cách
đây mấy hôm, bữa nay mới có dịp post lên Blog riêng. Cảm nhận về nó là rất rõ,
nhưng tôi muốn những người thân yêu của tôi khi đọc Blog cho những ý kiến thật
chân thành về cách nghĩ của họ sau khi đọc bài thơ. Bởi vì, cảm nhận chung luôn
là điều hợp lí nhất – đồng sáng tạo luôn là nhiệm vụ của những người yêu thích
văn thơ.
Mở ngăn tủ rồi anh bỏ ngỏ
Bút viết xong không đậy nắp bao giờ
Ôi anh yêu, lơ đãng đến là
Con nai rừng của em…
Tất cả rồi sẽ qua đi
Chúng mình sẽ trở thành vợ chồng
Nếu không có một lần…
Một lần như đêm nay
Sau phút giây
Êm đềm bên ghế đá
Anh quên cài khuyu áo ngực cho em.
DƯ THỊ HOÀN.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét