Không biết những ngày
nghỉ lễ vừa qua trời mưa có làm cho chúng ta cảm thấy thất vọng hay cảm thấy
thoải mái vì được dành toàn bộ thời gian cho việc nghỉ ngơi? Cũng khó thể diễn
tả cái tâm trạng của mình ngay khi chẳng có một chuyện gì biến động trong thời
gian dài vừa qua. Cứ bình lặng sống, cứ im lặng và học tập, cứ lang thang suốt
cả ngày mà dường như chẳng phải bận tâm một điều gì.
Mấy ngày qua phòng tự
dưng bị mất mạng, nguyên nhân là do cái cục Switch (cổng chia mạng) bị hỏng.
Đem đi bảo hành mà ngày hôm nay mới lấy được. Thế là tất cả những suy nghĩ bổng
chốc không có dịp trỗi dậy, những lời thơ chẳng có thể “phun” ra vì hình như
mình bỏ quên cả máy tính. Giá như 3 ngày liên tục mà có mạng chắc mình “luyện”
phim miết luôn chứ cũng chẳng có thời gian làm được gì. Đọc sách, thấy mấy cuốn
tiểu thuyết cũng có cái thú vị riêng của nó. Chưa bao giờ mình đọc sách nhiều
như thời gian này, mà toàn đọc mấy truyện dường như chả liên quan gì đến chuyện
học cả.
Hôm qua nhận được quà,
phút chốc cảm thấy vui vui. Không phải vì giá trị của món quà hay do người mình
kia tặng cho mình mà đơn giản là vì ý nghĩa của chúng. Món quà bạn được tặng mà
đúng với sở thích của bạn thì chắc có lẽ chẳng có gì làm bạn vui hơn. Mình
thích chúng.
Trời đã nắng. Mưa đã tạnh.
Gió đã lặng. Hoa trái thi nhau đua sắc. Nhìn gì cũng thấy vui. Cũng phải vui vì
cuộc sống có lẽ sẽ chẳng có điều gì quá phức tạp nếu chúng ta không quá chú ý
tới quá khứ hay tương lai. Phút giây hiện tại quả là đáng quý nếu chúng ta biết
được mình có những sở thích, những đam mê và chú tâm tới nó. Nếu bạn thích máy
tính, hãy dành cho chiếc máy của mình tất cả những thời gian rãnh rỗi cho nó.
Nếu bạn mê đọc sách, hãy nghiền ngâm tất cả những cuốn sách mà bạn thích, đọc
đi đọc lại nó, và suy nghĩ như một nhà văn đã sáng tác ra nó vậy… Cứ thế, có
rất nhiều sở thích lành mạnh mà chúng ta có, chẳng qua là do chúng ta không
quan tâm nhiều đến và dần lãng quên chúng đi. Để rồi một ngày chúng ta sẽ nhận
ra rằng chúng ta không thể bắt đầu lại nữa.
Chân thật vời những
người xung quanh, quan tâm và lo lắng cho họ, cho dù họ nghĩ bạn như thế nào.
Đó là điều bạn có thể làm được và có thể làm rất tốt. Yêu một ai đó, để khi
chia tay chúng ta vẫn có thể đối diện với nhau, để tìm lịa những niềm vui mà
chúng ta đã có. Biết đâu đến một ngày trong tương lai, tình yêu mà chũng ta
chưa có lại sẽ trở về bên. Ta không còn thái độ bất ngờ, tất cả hoàn toàn do
thái độ sống đúng đắn của ta. Đừng quên những người ta yêu, đừng bỏ rơi những người còn yêu ta.
Vì cuộc sống này, mọi thứ có thể mất đi, nhưng tình yêu thì sẽ tồn tại mãi mãi.
Tôi vui, em vui, và mọi người cũng hãy vui.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét