Lần đầu tiên
hai đưa quen nhau
Anh chưa biết
tên em, lẫn tuổi
Không nhắn tin
chưa lần đối thoại
Nhưng cứ ngỡ đã
gặp từ lâu.
“Gặp ở đâu? Cứ
bày đặt mãi!
Ở trên lớp chứ
còn ở đâu?”
Em cô gái tên
H, tuổi ngựa
Ngồi trên anh
có mấy dãy bàn.
Rồi một ngày
anh nói thương em
Thương cô gái
tên H tuổi ngựa
Anh hay đùa
mình “Người coi trạm”
Điểm dừng chân
nơi ngựa đi qua.
Đường em đi
dài, rộng và xa
Em luôn muốn tiến
về phía trước
Bước qua anh,
rồi ngựa chạy mãi
Anh đợi chờ! Đếm
thời gian trôi.
Em hứa rằng sẽ
quay trở lại
Gặp anh và gắn
bó với anh
Thế nên anh cứ
chờ em mãi
Đến một ngày lỡ
nhịp tương lai.
Rồi một ngày
bỗng dưng em đến
Trạm đã tàn,
người chẳng như xưa
Tình đã chết khi trông chờ mãi
Cũng bởi ngựa
đã giết tim ai?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét