Sống trong đời sống cần có một tấm lòng!

Sống trong đời sống cần có một tấm lòng!

Thứ Ba, 20 tháng 9, 2011

Anh yêu…

Đây là một bài viết rất hay mà mình mới sưu tầm được, có lẽ là dành cho người đang yêu – chúng ta. Vì tôi thích và đúng như nghĩa của tình yêu mà tôi đang có nên tôi có chỉnh sửa lại một số nội dung cho phù hợp. Gửi tới bạn ghé thăm blog và cả người tôi đang yêu nữa.
Anh yêu… nhưng không phải có nghĩa là anh sẽ tha thứ hết mọi lỗi lầm cho em đâu nhé!
Anh yêu… nhưng cũng chẳng phải là anh sẽ làm tất cả vì em đâu…
Anh yêu… nhưng cũng không có nghĩa là anh sẽ không giận em, không buồn em, khoonh bỏ mặc em…
Anh yêu… nhưng không phải anh sẽ làm theo những gì mà em muốn và quên đi những người xung quanh anh.
Anh yêu… nhưng không có nghĩa là em có thể cấm những thói quen không tốt mà tồn tại bấy lâu nay trong anh.
Thật sự, thì có những lỗi lầm mà anh không thể tha thứ cho em vì anh không hề muốn điều đó lặp lại một lần nữa.
Anh sẽ cố gắng làm rất nhiều thứ cho em ngoại trừ yêu em thêm một lần nữa…
Anh rất buồn vì những lúc anh cần em không thể đến bên anh giống như anh vẫn làm… anh vẫn còn giận vì em không giữ lời, không làm theo những điều mà khi tình yêu mới chớm nở em từng nói.
Anh không có quyền kiểm soát cuộc sống của em, vì anh chỉ là người yêu nhưng anh muốn em từ bỏ những thứ không tốt. Tất cả những điều anh làm, hay anh nói chỉ với mong muốn là em có thể hoàn thiện mình hơn, dẫu biết rằng chẳng ai có thể hoàn thiện cả. Anh đã yêu, và anh biết rằng mọi sự ghen tuông, hờn giận trong tình yêu sẽ đem lại kết cục như thế nào. Vậy nên anh để em tự lựa chọn cuộc sống cho mình, tiếp tục là mình. Thế nhưng, khi làm những điều mà anh đã từng khuyên em là không nên, em hãy cho mình 1 phút để nghĩ về điều anh nói, em nhé !
Yêu em… nhưng không có nghĩa là không bao giờ anh cảm thấy cô đơn đâu em à!
Yêu em… không phải lúc nào em cũng là quan trọng đâu.
Yêu em… nhưng không phải lúc nào anh cũng thành thật kể về cuộc sống của mình.
Yêu em… nhưng chắc gì chúng ta sẽ luôn ở bên nhau?
Yêu em… anh đã từng cô đơn… nhiều lắm!
Nhưng trước sau gì thì anh vẫn cứ yêu em, kể cả khi anh không được nói chuyện với em, không được gặp em hàng ngày.
Yêu em, thế mà em lại chẳng quan trọng với anh. Mâu thuẫn rồi! Lạ nhỉ?
Có lẽ tình yêu có đôi chút sự ích kỷ, vậy nên anh cứ muốn mình phải là người quan trọng nhất trong lòng em cơ.
Anh cứ hy vọng một điều mà anh nghĩ sẽ chẳng bao giờ có thể xảy ra. Đó là một lúc nào đó, em nhìn anh, nhìn cử chỉ và ánh mắt của anh để biết rằng anh đang nghĩ gì, hay đang có tâm sự gì không?
Anh chẳng biết mình có thể làm được điều đó không. Nhưng nếu có thể cố gắng, tại sao chúng ta lại không làm như vậy?
Tại anh, hay tại cả hai ta?
Anh biết có nhiều thứ em giấu anh, anh hiểu và vì anh có một tâm lý nhạy cảm quá, nên điều đó cứ khiến anh phải suy nghĩ. Và suy nghĩ, thì anh sẽ suy diễn lung tung và anh lại buồn…
Anh muốn nói rằng em đừng giấu anh những chuyện như vậy, vì điều đó sẽ khiến anh cảm thấy chẳng vui tí nào, nhưng rồi không thể. Để rồi nhiều khi anh tự hỏi mình: Anh không phải là người để em tin tưởng nói ra tâm sự của mình hay em đang có điều gì khó nói, và em đang giấu anh, thật nhiều…
Có những khi em nói rằng em nhớ anh, và muốn gặp anh, anh vui lắm. Lúc đó anh muốn chạy đến ngay để gặp em, để nói anh cũng như vậy, và anh rất hạnh phúc vì em nói như vậy. Nhưng anh đã không đến. Anh muốn cảm giác ấy đúng là mình, tạm ngưng nhớ em để xem mình đang nhớ tới cỡ nào, và anh yêu em nhiều như thế nào. Anh lại tiếp tục mâu thuẫn rồi.
Yêu em, không có nghĩa là anh sẽ chạy đến bên em, hôn lên đôi môi xinh xắn của em và nói rằng “Anh yêu em!” Không, anh không làm được!
Anh biết em có nhiều người theo đuổi, và họ dùng những lời có cánh để nói với em. Còn anh, mặc dù không muốn, nhưng từ những ngày đầu yêu em, anh đã không có tính như vậy. Thậm chí anh còn chê bai em nhiều, để em phải buồn lòng nữa. Anh không nói được, vì anh muốn tình yêu của anh dành cho em nhiều hơn thế nữa, vượt hẳn ngoài 3 chữ mà ai cũng có thể nói với em. Anh muốn em cảm nhận bằng những hành động của anh, sự quan tâm của anh, và cả những nụ hôn nồng cháy của anh nữa.
Yêu em, nhiều khi anh muốn hiểu em, anh cố hiểu em lắm chứ! Nhưng rồi anh cảm thấy điều đó thật khó, vì thậm chí bản thân anh, anh còn khó mở lòng mình ra đón nhận sự chia sẽ từ em nữa cơ mà.
Anh sẽ không bao giờ quên câu nói khi lần đầu gặp anh – đó cũng là khi em mới chia tay người đó. Em nói với anh em sẽ yêu một người nào đó trong quãng đời sinh viên, yêu chơi chơi thôi, giống như tìm một kẻ thế vai vậy. Đến khi nào ra trường, em sẽ yêu một người khác và chắc là sẽ lấy người đó. Lúc đó, anh chưa yêu em, thậm chí chưa thích luôn nhưng không hiểu sao anh thấy chua xót quá! Em suy nghĩ kì lại quá! Tình yêu mà em có thể đem ra vui đùa được thì không biết con người em như thế nào.
Thời gian đó, em hay buồn, em muốn anh chia sẻ. Và anh luôn bên cạnh em. Anh hiểu được nhiều hơn về em chứ không phải chỉ qua những suy đoán, hay những lời mà em nói. Rồi anh thương em, anh thích em. Thật khó giải thích cho em là tình yêu của anh bắt đầu từ khi nào. Anh không muốn làm em tổn thương nếu anh nói thật rằng tình yêu ấy bắt đầu từ tình bạn, và cả tình thương nữa. Anh thương em nhiều hơn cả anh yêu em. Nhiều khi anh cũng nghĩ là em yêu anh vì anh là người hiểu em, và anh là người đã đưa em ra từ khỏi đống bùn lầy của cuộc tình ấy. Anh không biết vì sao mình lại có những suy nghĩ ấy nữa.
Rồi cuộc tình cũ của em cũng qua đi, em không còn buồn như trước nữa, anh thấy em hạnh phúc khi có anh bên cạnh, và hình như em chỉ cần anh. Đã hơn 1 năm, nhưng hầu như tuần nào anh cũng thấy trong máy của em có tin nhắn của người ấy. Những tin nhắn “mong em tha thứ”, “mong em cho cơ hội để làm lại”,…
Nhiều khi anh nghi ngờ em, anh nghĩ em vẫn còn tình cảm với người yêu em trước đây, người đã từng bước vào cuộc đời em, sớm hơn anh một chút. Nhiều khi nhìn những dòng tin nhắn mà họ nhắn cho em, anh đang tưởng tượng ra những dòng tin mà em vừa gửi cho họ. Anh buồn lắm.
Nhiều khi anh không thể hiểu được tại sao mình lại yêu nhau khi chúng ta có nhiều điểm quá khác biệt. Anh trầm, khi hành động thì luôn cố gắng lựa chọn phương án tốt nhất, anh luôn phải làm việc để tự nuôi mình trong quá trình đi học, anh rất ít khi để cho gia đình phải lo lắng. em thì ngược lại… Em vô tư quá, em có biết nhiều khi em vô tình lắm không?
Cũng có những lúc anh thấy bế tắc, anh không biết tình yêu của mình sẽ như thể nào nữa.
Biết đâu, một ngày nào đó trong cuộc đời này, 1 trong 2 chúng ta lại muốn rời bỏ nhau? Yêu… không có nghĩa là không có chia tay, không có đau khổ… mọi chuyện hoàn toàn có thể xảy ra lắm chứ!
Nhưng… chia tay, đâu có nghĩa là sẽ hết yêu đâu, em nhỉ? Vì nếu em yêu anh bằng tất cả con tim mình, tình yêu chúng ta dành cho nhau sẽ không bao giờ mất đi, kể cả khi chúng ta phải chia xa.
Nếu một ngày nào đó em cảm thấy mệt mỏi, em không muốn ở bên anh nữa, hãy nói cho anh biết em nhé! Anh hứa là mình sẽ không cản bước chân của em như người đó. Anh sẽ không bao giờ làm em đau khổ nữa. Vì anh là anh mà.
Người ta nói rằng yêu là khồ, là sẽ buông tay người đó ra khi họ muốn cầm một bàn tay khác, điều đó chắc là anh sẽ làm được. Nhưng anh không thích vế sau, có nghĩa là đón nhận một cuộc tình sót lại trong cuộc đời em giống như bài thơ “Ngậm ngùi” mà thầy giáo đã từng đọc cho chúng ta nghe ngày trước. Anh không biết mình có đủ dũng cảm để đón nhận em một lần nữa hay không, nhưng có lẽ… biết đâu được em nhỉ!
Anh có thể cảm nhận được rất nhiều thứ nhưng chúng sẽ trở nên vô nghĩa nếu anh đứng gần em mà lại chẳng hiểu được điều gì từ em, kể cả tình cảm dành cho anh nữa.
Có thể anh không phải là người đem lại cho em một tình yêu bất ngờ và lãng mạn như em mong muốn, nhưng chắc rằng anh sẽ là người luôn xuất hiện những khi em không còn ai bên cạnh, hay nhưng khi em muốn được bên anh! Anh sẽ đến! Kể cả khi với tư cách một người bạn. anh hứa đó!

Không có nhận xét nào: