Sống trong đời sống cần có một tấm lòng!

Sống trong đời sống cần có một tấm lòng!

Thứ Tư, 6 tháng 7, 2011

Suy ngẫm

Lại thêm một câu chuyện buồn
Hôm nay, tình cờ lên đọc trên trang tintuc24h, mục tin tức trong ngày, tôi có đọc được một thông tin liên quan đến trường học của mình. Đau đớn thay, đó lại là một hiện tượng suy giảm hành vi đạo đức của một cán bộ giảng viên một trường Đại học. Người thầy ấy đã dựa vào bài làm luận văn để ép nữ sinh của mình quan hệ tình dục. Đến khi thời gian làm đã không còn nhiều, mà liên tục bị sức ép, nữ sinh viên ấy đã nhờ cơ quan chức năng can thiệp.
Hôm trước uống cà phê trong quán “Tĩnh Lặng”, hình như tôi đã có gặp người thầy ấy. Có lẽ ngồi sát cạnh và trong lúc đang chờ bạn nên những thông tin trong quá trình trao đổi tôi cũng có nghe qua. Lúc đầu thì ngồi với bạn, đúng hơn là một ông em, sau lại xuất hiện thêm một sinh viên. Không biết đó có phải là người bị “gạ tình” hay không nhưng đó cũng là một sinh viên mà thầy hướng dẫn. Nghe cuộc nói chuyện ấy, tôi cứ tưởng rằng mình sẽ nhận được những thông tin bổ ích cho mình. Bởi vì, thầy có nói về cách làm một bài luận văn, thời gian làm, phong cách trình bày, trình diễn slides trong power point,… cho sinh viên và cả người ngồi đối diện thấy nữa. Vậy mà…
Có lẽ cũng cần suy nghĩ thêm về tình trạng gia tăng số lượng giáo viên “gạ tình” với học sinh – sinh viên. Đây là một hiện tượng nhức nhối, ảnh hưởng tới tâm lí của những người tham gia hệ thống giáo dục. Đối với giáo viên, đó là hiện tượng đi ngược lại đạo lí làm thầy của người phương Đông, trong đó có Việt Nam. Đối với sinh viên, nhất là sinh viên nữ, họ không còn dám tin vào những người dạy dỗ, hàng ngày đứng trên bục giảng nói cho họ những điều triết lí nhưng lại hành động “không ra gì” như vậy.
Đây không phải là hiện tượng đầu tiên bị đưa ra ánh sáng, cũng không phải là hiện tượng duy nhất trong trường của tôi. Đương nhiên là còn nữa, thậm chí còn nhiều hiện tượng như vậy không bị bại lộ do sự “cẩn thận” của các thầy. Không nhiều những sinh viên dám đưa chuyện này ra ngoài vì sợ. Sợ thầy không tiếp tục hướng dẫn cho mình, sợ thầy sẽ tìm cách ép, sợ bị mang tiếng,… nên cứ đành ngậm ngùi mà không lên tiếng. Cũng phải khen cho hành động của cô sinh viên mang tên C.T.D đó (tên không tiện để tiết lộ), hành động ấy là một hành động đúng đắn và dứt khoát. “Tức nước” thì “vỡ bờ”, đó là một đạo lí mà dân gian đã dạy cho chúng ta.
Chúng ta đang sống trong một xã hội được nói là “công bằng, dân chủ”, tuy nhiên cũng có đầy rẫy những bất cập, những thói hư tật xấu đang diễn ra hàng ngày. Thiết nghĩ, môi trường nào cũng có những vấn đề, nghề nghiệp nào cũng có người này, người nọ. Tuy nhiên, trong môi trường giáo dục thì không nên để cho hiện tượng đó diễn ra. Bởi vì, chúng ta đang đào tạo cho một thế hệ trẻ, một thế hệ tương lai của đất nước, nếu tiêu cực như vậy thì các bạn sẽ nghĩ như thế nào và nghiêm trọng hơn là họ sẽ làm như thế nào nếu mai đây họ cũng là một giáo viên? Họ có dám ngẩng đầu lên để khen ngợi sự cao quý của nghề nghiệp họ đang có hay không? Đó là những câu hỏi nhức nhối mà chúng ta cần chung tay giải quyết. Có như vậy, chúng ta mới làm cho môi trường xung quang, nhất là môi trường giáo dục ngày càng tốt đẹp hơn.

Không có nhận xét nào: