Sống trong đời sống cần có một tấm lòng!

Sống trong đời sống cần có một tấm lòng!

Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2011

Trằn trọc


Lâu lắm mình không được ngủ tròn giấc, chẳng thể hiểu được vì sao buổi tối lại khó ngủ đến thể. Chủ nhật tuần này mình phải đi đám cưới người bạn cũ, nghĩ tới cũng thấy mệt thật. Chắc là cũng chỉ đến ăn uống, nhậu nhẹt rồi có thời gian thì đi làm tăng 2, tăng 3 cho đến khi xỉn mới về được. Mất thời gian, mà ăn nhậu hoài thì cũng chán. Tình cảm anh em, bạn bè cũng thấy thay đổi rõ rệt khi mà có 1 trong 2 người lập gia đình. Không còn những thời gian bên nhau nhiều như trước vì phải lo cho gia đình, hiểu vậy nên mình cũng chẳng trách họ làm gì.
Thấy người ta cưới đông tây, mình cũng thấy sốt ruột lắm. Không phải vì mình muốn lấy vợ mà chỉ thấy lo lắng cho tương lai thôi. Học hành thì chưa xong, công việc thì chẳng thấy có điểm gì sáng cả, chưa lo được điều gì thì làm sao mà tính đến chuyện khác. Hơn nữa, nhà mình cũng chẳng có điều kiện như người ta, bố mẹ thì già yếu nhưng vẫn cố gắng nuôi mình đi học. Bây giờ thì còn dám nhận tiền trợ cấp hàng tháng từ gia đình, nhưng chắc mai mốt lo công việc hay cưới vợ thì chỉ tự vận động bản thân thôi.
Nhưng, chưa nghĩ tới chuyện lấy vợ cũng không thể vô cảm coi như không được. Cũng chẳng phủ nhận được là mình đang nghĩ tới mấy chuyện tình yêu, chuyện đời một cách không đâu, nếu chẳng muốn nói là gàn dở. Tình yêu ư! Cuộc sống ư! Hạnh phúc ư! Ai mà chẳng cần, chẳng nghĩ tới chứ ? Vậy mà nghĩ tới thôi cũng đã mệt lắm rồi. Nhiều khi cũng phải tự hào là cái đầu của mình cũng ghê gớm thật, đặt ra đủ thứ rồi lo mà giải quyết. Thức không giải quyết xong thì tiếp tục giải quyết trong lúc ngủ, vậy nên mình cũng có cái thói xấu là mất ngủ và ngủ hay giật mình. Hic…
Nhìn thấy giới trẻ yêu đương bây giờ, thấy họ ích kỷ quá, chỉ biết nghĩ đến cho mình. Chẳng bao giờ làm được những điều cho người bên cạnh hạnh phúc. Đôi khi, còn có những cách yêu, những suy nghĩ không phù hợp được áp đặt một cách máy móc trong tình yêu. Yêu mù quáng, yêu điên cuồng, yêu dã man, yêu tàn bạo,… thì chắc chỉ có tình yêu hiện đại mới có mà thôi.
Trong tình yêu, sự cho và nhận là điều cần phải có. Nếu bạn yêu một người có trách nhiệm, luôn hết lòng yêu thương bạn thì trong suy nghĩ của họ thì sự quan tâm dành cho bạn là quá ít so với tình yêu mà người đó dành cho bạn. Họ có xu hướng tìm cách để bù đắp những phần thiểu hụt đó cho bạn mà không hề cần sự trả lại tương ứng. Bạn sẽ không thể nào hạnh phúc hơn khi được người yêu quan tâm, chăm sóc, luôn bên cạnh bất kỳ khi nào bạn cần và làm những gì bạn muốn. Đó là điều chắc chắn.
Nhưng tôi lại nghĩ khác, tình yêu đương nhiên phải có sự cho và nhận. Không chắc nó phải cân bằng nhưng ít ra thì cũng ở mức độ tương đối. Không ai muốn cho đi thật nhiều nhưng lại không nhận được gì và cũng chẳng ai cứ được nhận mãi khi mà không hề cho đi chút nào hết. Trong xã hội hiện đại, con người ta càng mải miết lao vào làm giàu cho bản thân, mong muốn có cuộc sống tốt đẹp cho bản thân,…chính điều đó đã làm cho họ càng ích kỷ. Chúng ta đã thấy những đứa trẻ bất hạnh, mồ côi cha hoặc mẹ, vì không muốn cho người còn lại đi thêm bước nữa mà tìm ra đủ cách để họ mãi là của mình. Tâm lý ích kỷ khiến cho chúng không thể chấp nhận cái phao cuối cùng cũng mất đi, chúng sợ cho đi mà không hề được nhận lại. Chúng ta cũng thấy tuổi trẻ bây giờ, không bao giờ quan tâm đến cuộc sống của người thân mình như thế nào mà chỉ có tâm lý sống để hưởng thụ, thỏa mãn những ham muốn tầm thường của bản thân. Tiếp xúc với bọn chúng, tôi cũng hiểu điều đó chính xác như thế nào. Chẳng hề sai khi thầy giáo của tôi nói : “Chúng ta đã đẻ ra một thể hệ ăn bám, chẳng biết làm điều gì cho những người xung quanh”
Chính vì vậy thì làm sao mà tình yêu không có sự ảnh hưởng. Tình yêu giúp cho con người ta thay đổi theo chiều hướng tích cực, và cũng có thể chôn vùi hoàn toàn cuộc đời họ. Đành rằng thì ai chẳng muốn mình là người duy nhất trong trái tim của người kia nhưng cách biểu hiện của họ là hoàn toàn khác nhau. Sự thờ ơ, lạnh nhạt đôi khi cũng đạt được những hiệu quả nhất định vì nó chứng minh được tình yêu mà người khác dành cho bạn nhiều hơn bạn tưởng nhưng đôi khi cũng mang lại những tác dụng không mong muốn mà kết quả sẽ là sự đổ vỡ.
Nếu bạn đang yêu một ai đó, hay trách móc người yêu bạn không quan tâm đến bạn, hay so sánh người đó với kẻ khác,… thì bạn hãy nên xem lại thái độ của mình đi đã. Có những điều mà bạn nên tránh vì nó có ảnh hưởng xấu đến tình yêu của bạn. Thứ nhất, đừng nên so sánh vì trong tình yêu, sự tự ái của bản thân rất cao và đương nhiên nó chỉ có một giói hạn nhất đinh. Thứ hai, đùng nên chỉ biết trách móc mà hãy chứng minh cho người đó biết bạn đang quan taamm tới họ nhiều như thế nào. Từ đó họ sẽ biết tự ý thức làm cho bạn không trở thành người thiệt thòi. Cuối cùng, thì tránh những sự giận hờn vô cớ vì nó sẽ làm cho tình yêu mất đi sức mạnh tự thân nó có. Giận hờn chỉ là gia vị chứ không phải là thức ăn để nuôi sống tình yêu của bạn. Chúng ta sẽ cần gia vị nhưng chỉ đối với những thức ăn cần đến nó, nếu sử dụng quá thì nó sẽ làm cho thức ăn mất đi vị ngon ban đầu.
Hãy sống, hãy yêu như bản thân bạn muốn. Đừng để đến khi tình yêu rạn nứt hoặc tệ hơn là đổ vỡ thì mới biết quý trọng. Tôi xin chỉnh lại một câu nói mà chúng ta ai cũng biết cho phù hợp với nội dung bài viết : “Đừng hỏi người khác đã làm gì cho ta, mà phải hỏi rằng ta đã làm được gì cho người đó hay không?”
Đừng quá sung sướng hoặc quá đau khổ khi nhận được hay mất đi một thứ gì đó mà phải hỏi rằng mình có xứng đáng nhận nó hay không? Nếu bạn xứng đáng nhận nó, thì trước sau nó cũng sẽ xuất hiện trước mặt bạn. Hãy chăm chỉ làm việc; hãy yêu thương thật lòng và luôn cố gắng làm thật nhiều cho những người xung quanh; hãy kiên nhẫn đợi chờ, rồi những điều tốt đẹp sẽ đến với bạn. Bởi vì “Hạnh phúc không bao giờ chối bỏ chúng ta !”

1 nhận xét:

vang duong xanh nói...

thật đúng với duy nghĩ của h, nhưng nói thì dễ làm mới khó. người ngoài cuộc lúc nào cũng sáng suốt nhưng nếu là người trong cuộc liệu bạn có đủ bình tĩnh để suy xét?