Bạn có từng rơi vào hoàn cảnh không thích gì, không muốn gì và chẳng muốn đi đây chưa? Nếu bạn có, bạn có nghĩ đó là tại sao không? Theo tôi, đó là do một chấn động mạnh trong cuộc đời khiến cho chúng ta rơi vào trạng thái trống rỗng. Và chấn động đó, có thể là tình yêu!
Tình yêu có điều gì đó mà khi yêu thấy cái gì cũng đẹp, hết yêu rồi hoặc là thấy nuối tiếc, hoặc là thấy thoải mái. Tình yêu đôi khi là chân trời mơ ước và đôi khi cũng là địa ngục tối tăm giam hãm chúng ta. Nếu đó là thiên đường hay chân trời mơ ước, tình yêu sẽ như có đêm đôi cánh, chúng ta hạnh phúc có nó và đương nhiên là luôn nghĩ về người mình yêu với tất cả những gì tốt đẹp nhất. Thông thường thì đó là mối tình đầu, mối tình mà tâm hồn chúng ta trong trắng nhất và con tim còn trinh nguyên nhất. Bạn có thể hiểu thêm qua bài viết “Nếu bạn là mối tình đầu của ai đó” trong blog.
Tuy nhiên, nếu tình yêu mà bạn cảm thấy tình yêu quá mệt mỏi và không muốn có tình yêu ấy nữa, hãy đừng ngần ngại mà đưa ta quyết định của mình. Hoặc là bạn hãy tiếp tục sống với tình yêu ấy và cố gắng từng ngày để tình yêu có thêm những điều vui tươi, hoặc là bạn phải rời xa nó, thật nhanh và cố gắng đừng luyến tiếc. Thật khó để đưa ra quyết định nhưng cũng không thể không thể chần chừ. Nhưng theo cách nào thì bạn cũng sẽ cảm thấy đau lòng khi bạn yêu người đó thật lòng.
Tình yêu hay bất kì một mối quan hệ nào thì bạn cũng phải được xây dựng trên cơ sở của những điểm chung. Bạn không thể thích ai đó, yêu ai đó trong khi bạn chẳng hiều được giữa hai người có quá ít hay chẳng có điểm chung nào. Dẫu biết rằng những điểm người kia có mà mình chẳng có sẽ tạo điều kiện thật tốt khi tình yêu mới chớm nở. Tại vì chúng ta có thể tìm hiểu người đó và phát hiện ra những điều bất ngờ. Tuy nhiên, khi chúng ta muốn tình yêu đi xa hơn thì bạn nên xem xét lại. Dẫu chúng ta có yêu chân tình, có cố gắng cỡ nào thì chúng ta sẽ gặp phải những khó khăn không thể lường trước được.
Tôi rất thích bài hát “Em luôn ở trong tâm trí anh” do nhóm The men hát vì nó rất hợp tâm trạng. Bạn lang thang trên phố, bất chợt nhớ về tình yêu mà bạn đã từng có, hay “xém” có, bạn sẽ thấy nó thật thú vị. Nhớ theo cách nào thì bạn cũng cảm thấy xao động, và đôi khi cảm thấy có chút gì đó gọi là nuối tiếc nữa.
Tôi đã từng yêu một người con gái mà những con đường là minh chứng cho tình yêu ấy. Những con phố, những khuôn viên là nơi hò hẹn mà suốt một thời gian dài tôi không thể quên. Tình yêu chớm nở và tan vỡ cũng chỉ trong vòng nửa năm nhưng đó là nửa năm hạnh phúc nhất trong quãng thời gian dài xa xứ. Không có lúc nào tôi sống vội, yêu vội và khát khao vội như khi ấy. Để rồi khi nó tan vỡ, đã để lại một vết thương không bao giờ lành.
“Đã cố gắng chẳng muốn gọi tên nữa, thế nhưng tim không thể nào xóa hết. Và đôi lần anh lại quen, tưởng như kế bên vẫn còn em”. Tôi đã từng trốn chạy sự thật ấy bằng cách chạy theo những địa điểm quen thuộc với hy vọng nhìn thầy người đó, để rồi “thấy ai đó cứ nghĩ là em”.
Em đã xa anh, và anh chẳng bao giờ có được em trong cuộc đời. Chúng ta đã mất nhau mà nói chính xác là anh đã đánh mất em. Dẫu biết rằng tất cả đã xa, anh và em tồn tại trong nhau chỉ trong những kí ức, nhưng đối với anh đó luôn là những kí ức đẹp. Anh sẽ không ngần ngại sẻ chia tình yêu chúng mình cho những người đến sau em. Trong trái tim anh luôn có một góc, dù là nhỏ, nhưng chứa tất cả những gì đã từng thuộc về hai ta.
Biết rằng thật khó để quên và thật khó để yêu sau những gì đã qua, Nhưng anh đã làm được. Em ra đi, và tình yêu mới đến, anh cũng giống như bao con người bình thường khác, vẫn có “phút xao lòng” nhưng anh sẽ cố quên em, cố quên những gì không thuộc về anh nữa. Chôn chặt kí ức trong sâu thẳm tâm hồn là điều anh và em phải làm được, em nhỉ?
Đây sẽ là lần cuối cùng anh viết về tình yêu của chúng ta. Anh muốn nó luôn đẹp. kể cả khi nó tan vỡ. Chúc em hạnh phúc với tình yêu mới, với gia đình thân yêu của mình!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét